Bài viết về Phúc Khang
THÔNG MINH CỰC RẺ TIỀN – KỶ LUẬT MỚI ĐẮT GIÁ
Bạn có biết một điều rằng:
– Người ta học tập trong lúc bạn ngủ, chơi bời, café, trà sữa, hàng quán cùng đám bạn của mình.
– Người ta nỗ lực, cố gắng khép mình ăn uống ngủ nghỉ, lại tập thể dục mỗi ngày còn bạn thì chỉ ăn, chơi và ngủ suốt ngày.
– Người ta nai lưng không ngại nắng, mưa để học tập, để giao lưu mở rộng mối quan hệ, trong khi bạn chỉ lo nghĩ hôm nay ăn gì, đi chơi gì, đi chơi với ai.
– Người ta biết mình là ai, biết mình muốn gì, lập mục tiêu, lập kế hoạch cho cuộc đời của chính họ. Còn bạn thì chẳng cần biết, cứ như con thuyền vô định, sóng xô đến đâu thì đến.
– Người ta biết nói không với những cuộc chơi mà người ta không muốn, và không đúng theo kế hoạch từ trước để học tập và làm việc. Còn bạn thì luôn “CÓ”, chỉ cần là ăn và chơi.
Và nếu như bạn mải mê tùy ý ham muốn, lúc phải để tâm thì lo vui chơi, không biết tự nỗ lực, người khác chơi bạn cũng chơi, người khác nỗ lực bạn vẫn đang chơi, p.h.ó.n.g t.ú.n.g bản thân, thì chính bạn mới là người không thể thành công.
Người càng tự kỷ luật càng hiểu rõ bản thân thực sự muốn điều gì, cho nên mới không thể đem thời gian và sức lực lãng phí một cách không có ý nghĩa trên sự việc, mà thực sự tận dụng từng li từng tí thời gian để giúp bản thân trưởng thành hơn, và thành công hơn.
Một ngày, hai ngày có thể nhìn không ra, một tháng, hai tháng có lẽ vẫn chưa nhìn ra, nhưng một năm, hai năm, thậm chí mười năm, hai mươi năm, người tự kỷ luật và người không tự kỷ luật, rốt cuộc đi trên con đường khác nhau.
Cho đi và nhận lại vốn là quy luật của đất trời. Nếu biết kiên trì, tích lũy, kỷ luật bản thân, lượng đủ thì chất cũng sẽ đủ. Lúc đó những người kỷ luật họ sẽ đạt được ước mơ và mục tiêu của chính họ, tự do nó nằm ở chỗ này.
Nếu muốn thành công, bạn nên thôi chỉ nhìn vào thành công của người khác mà g.h.e.n t.ỵ, mà trách đời, hãy nhìn vào những nỗ lực, sự kỷ luật bản thân của chính họ.
Người thực sự có thể trông ra xa, trèo lên đỉnh cao, luôn luôn là người không hề mông lung, kiên trì mà tiến về phía trước. Mong rằng chúng ta thực sự trở thành người biết tự kỷ luật, đạt được cuộc sống chúng ta mong muốn. Đường đời không có con đường nào gần, nhưng mỗi bước bạn đi đều có ý nghĩa.
Càng cố gắng, càng nỗ lực, càng tự kỷ luật, bạn sẽ càng ưu tú.